VIẾT VỀ THẦY CÔ NHÂN NGÀY 20/11
LỚP 9A
Thầy và chuyến đò xưa
( Đỗ Văn
Thắng)
Lặng xuôi năm tháng
êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vẵng lặng buồn tênh tiếng cười.
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Thầy bơ vơ đứng giữa
dòng thời gian.
**************************
Cô giáo của em
(Trần
Xuân Bắc)
Hương hoa thoảng khắp nơi
20-11 đã
đến rồi
Là ngày của cô giáo
Mẹ hiền
của chúng em.
Cô hằng ngày đi dạy
Cho em
nhiều kiến thức
Đi đến
khoảng trời mới
Khoảng
trời của ước mơ.
Của niềm
tin hy vọng
Của hoài bão tương
lai
Mà em
luôn mong ước.
Thời
gian thấm thoát trôi
Nay em
khôn lớn rồi
Mong cô luôn khỏe mạnh
Người mẹ
hiền của em.
**************************
Con đò đậu bến sông trăng
Con đò chở
bao thế hệ sang sông
Người đi rồi khi nào trở lại
Bên dòng sông còn lưu luyến mãi
Bước chân đi vồi vội những chiều.
Con đò về giữa nắng liêu
xiêu
Nhớ nhung mãi những tháng ngày phiêu bạt
Trang
giáo án với ngọn đèn hiu hắt
Bạn bè đồng nghiệp có hay chăng?
Con đò về đậu bến sông trăng
Bao
mong muốn lớp học trò khôn lớn
Một mai thức ánh hồng nắng sớm
Sẵn sàng chờ chở lớp lớp đàn em.
Con đò chiều
chở những người sang
Với bao kỉ niệm lòng tha thiết
Mang đến hành trang cho bao lớp học trò
Ơi con đò neo đậu bến sông trăng.
Lê Thị Khánh Diệu
***************************************
Cảm xúc suy tư: Thầy cô
ơi!
Mối khi nghĩ đến thầy cô, có những lời thơ thật đẹp cứ ngân vang trong
tâm hồn của chúng ta.
“ Có một nghề bụi phấn dính đầy tay
Người ta gọi đó là
nghề cao quý nhất.
Có một
nghề không trồng cây trên đất,
Lại nở
cho đời những đóa hoa thơm”...
Đối với mỗi chúng em, thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai gieo
mầm cho em một tương lai tươi sáng, để rồi hoàn thành những hoài bảo, ước mơ.
Thầy cô là những kĩ sư tâm hồn, là người
thắp cho chúng em ngọn lửa tình yêu, chắp cánh ước mơ khát vọng. Thầy cô còn là
người mang sứ mạnh cao cả chuyên chở tri thức và yêu thương, chăm sóc, bảo ban
chúng em nên người.
Thầy
cô ơi! công ơn ấy em ghi nhớ suốt đời. Dẫu mai đây có tung cánh phương trời em
mãi mãi khắc sâu trong trái tim không
bao giờ quên.
Mùa
hiến chương đã đến, chúng em kính chúc các thầy cô ột ngày của riêng mình tràn
đầy ý nghĩa nhất, xin ngàn lần tri ân!
Đỗ Thị Mai Huyền
Ơn thầy!
Em cảm ơn thầy
bài học hôm nay
Cho em hiểu
cuộc đời là lẽ sống
Con người sống luôn phải biết hi
vọng
Và vươn lên
tìm hạnh phúc ngày mai.
Em phải bước
trên những con đường dài
Đầy chông gai
lắm bụi trần vất vả
Hãy cố lên không được để vấp ngã
Nung nấu tâm
hồn quyết thắng gian nan.
Những kiến thức
luôn mở rộng thanh thang
Em cứ bước theo đường em đã chọn
Cám ơn thầy
bài học hôm đó
Cho em hiểu cuộc
đời là lẽ sống
Cám ơn người lái
đò, chèo chống
Ơn nghiã này em
mãi nhớ trong tim
Người đã giúp em sức mạnh cánh chim
Nghĩa ơn này một
đời không trả hết
Chữ nghĩa tình
muôn thuở chẳng nguôi quên.
Nguyễn Minh Thuận
GỬI THẦY CÔ - NHỮNG ANH HÙNG THẦM LẶNG
“ Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo là nghề sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào
đất
Lại nở cho đời những đóa hoa
thơm’’
Đúng như vậy đấy! Nhà giáo- một nghề
thiêng liêng cao quý nhất. cái nghề gắn với bảng đen phấn trắng mà làm nên
những kiến thức quý giá khó phai mờ. Nghề dạy học vốn đẹp như thơ bởi tồn tại
cái gọi là cái tâm, nhiệt huyết của mỗi thầy cô.Họ thầm lặng yêu thương, đem
hết kiến thức mình có cho học trò của mình, đưa chúng em cập bến bờ tri thức.
và ngày 20.11 này, chính là dịp để chúng em bày tỏ tình yêu lòng biết ơn với
thầy cô.
Tiết trời trở lạnh
sang đông. ngày 20.11 lại đến trong niềm hân hoan, háo hức đến lạ kì.Những kỉ
niệm về thầy cô bỗng trỗi dậy trong tiềm thức của những cô cậu học trò chứ
không riêng gì tôi.Thời gian cứ lặng lẽ trôi, trở thành những cuốn phim quay
chậm cứ như in, như hằn vào tâm trí . Bây giờ tôi đã là học sinh cuối cấp, nhìn
lại phía sau, biết bao điều xúc động chẳng nói nên lời.
Tôi vẫn nhớ như in,
vào năm lớp 8, tôi vẫn là 1 cô học sinh với cái đầu còn non nớt chưa thấu đáo.
Bởi là 1 học sinh giỏi, được thầy cô yêu thương nên tôi dần buông thả, cứ nghĩ
trong đầu rằng “ không cần học thì mình vẫn cứ giỏi thôi.” Rồi dần dần từ bao
giờ mà tôi đã bắt đầu không làm bài tập về nhà, không học bài cũ trước khi đến
lớp. Kiến thức dần như tan biến theo thời gian, chẳng mấy chốc những con điểm
xấu, tiếng thở dài phiền lòng của thầy cô, những cái nhìn bất an của cha mẹ cứ
như cơn thác đổ dần về tôi - người học sinh giỏi. Tôi bắt đầu cảm thấy sợ hãi
và hoang mang, mất phương hướng. Những người bạn tôi cho rằng sẽ không hơn được
tôi đâu bây giờ đã tiến bộ lên rất nhiều và thậm chí họ còn hơn cả tôi. Và
trong lúc tôi tuyệt vọng nhất thì các thầy cô giáo đã tìm đến động viên, giúp
đỡ tôi. Bài khó, không hiểu tôi sẽ đi tìm đến thầy cô, họ như người cha, người
mẹ chỉ từng li từng tí một, thầy cô giúp tôi vô điều kiện, chỉ vì mong tương
lai đây, tôi có thể vực dậy và trở thành người học sinh ngoan mà thầy cô đã
từng biết. Rồi tôi cứ cố gắng từng ngày từng ngày, biết bao lời chỉ dạy tôi làm
tôi khắc hằn trong tâm trí. Và giờ đây tôi đã thành công rồi, tôi đã được nhìn
lại con điểm chín, điểm mười, những nụ cười rạng rỡ của thầy cô, ánh nhìn tự
hào của bố mẹ. Tôi cảm thấy mình chính là kẻ hạnh phúc nhất thế gian.
Thầy cô luôn vì
chúng tôi mà không quản ngại chi. Vậy mà đến lúc chúng ta không hiểu ra điều đó
làm cô giáo của mình phiền lòng. Tại sao chúng ta đã không từng chuẩn bị bài
đến lớp rồi biện lí do này lí do nọ. Tại sao chúng ta đã không hiểu rằng để
giảng dạy thật dễ hiểu thầy cô đã phải tốn bao công sức để làm giáo án hàng
đêm. Còn biết bao nhiêu câu hỏi tại sao,
chúng ta thật nông nổi và đáng trách. Nhưng thầy cô cũng đã sẵn sàng tha
thứ bằng tình yêu thương nồng thắm. Thầy cô chỉ đi ngang qua đời bạn và gieo
cho bạn những hạt mầm kiến thức, mới đầu bạn sẽ nghĩ đó là cỏ dại. Những hãy
tin tôi đi, khi ngoảnh lại bạn sẽ thấy cả một rừng hoa.
Đây chính là tất cả tình yêu thương của tôi dành cho thầy cô
trường Trung học cơ sở Xuân Thủy nhân ngày 20-11, chúc các thầy cô luôn mạnh
khỏe, thành công và tiếp tục niềm yêu trò, yêu nghề. Thầy cô nhé!