Vậy là đã gần 3 tháng trôi qua, học sinh chúng ta phải nghỉ học để cùng chung tay với cả nước chống dịch Covid 19. Trong thời gian ở nhà, các bạn đã làm gì? Còn mình ngoài thời gian học bài, ôn tập kiến thức thì mỗi ngày mình dành khoảng 30 phút để đọc sách đấy.
Các bạn thân mến!
Chiến tranh đã đi qua nhưng những đau thương,
mất mát như một vết sẹo ăn sâu vào da thịt, không thể xóa mờ. Sau năm 1975,
mảng văn học về chiến tranh không chỉ có sự vinh quang, khốc liệt của chiến
tranh mà còn có cả những bi kịch, thất bại, sai lầm, và có cả sự phản bội, tha
hóa, biến chất… Những bí mật đằng sau hiện thực chiến tranh được mở ra, nhưng
nó không làm chúng ta bị kinh ngạc ngược lại, chính sự tư duy, cách đánh giá
thấu đáo, thực, mới đã giúp người tiếp nhận có cái nhìn sâu hơn về chiến tranh
và cuộc sống của những người lính sau dư chấn chiến tranh.
Kính thưa quý thầy cô
giáo! Các em học sinh thân mến!
Hôm nay, mình xin được giới
thiệu đến các bạn tác phẩm “ Chân trời mùa hạ “ của tác giả Hữu Phương do nhà
xuất bản Quân đội nhân dân phát hành năm 2011, gồm 550 trang, khổ 19x20cm. Hữu
Phương là nhà văn thế hệ chống Mỹ, hiện sinh sống tại Quảng Bình. Nguyên là Chủ
tịch Hội Văn học nghệ thuật Bình Trị Thiên. Hiện ông là Chi hội trưởng Chi hội
Nhà văn Việt Nam tại Quảng Bình.
Đọc chân
trời mùa hạ như một cuốn phim đưa chúng ta quay về với quá khứ với những địa
danh với những trận đánh hào hùng trên mảnh đất Quảng bình yêu
thương. Với những vấn đề về con người cách suy nghĩ của ông cha ta ngày trước,
với những tình cảm nhiều lớp đan xen, nhiều tuyến nhân vật chính diện, phản
diện những mưu mô đố kị nhưng vượt lên trên hết là số phận của những con người
họ đã sống hết mình với thời đại của mình, vượt lên những khó khăn trong cuộc
sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt của chiến tranh để rồi những vất vả khó khăn
đó được đền bù một cách xứng đáng mặc dù có những mất mát đau thương, nhưng
chiến tranh mà làm sao không có những mất mát những cuộc chia ly tới xót lòng.
Truyện lấy
bối cảnh tại một địa phương thuộc huyện Bố trạch tỉnh Quảng Bình xã Đại hòa nơi
có bốn thanh niên cùng lớn lên và trưởng thành là Thiện, Sơn, Cẩm và Loan. Họ
đã sống với thời tuổi trẻ hừng hực khí thế tiến công của toàn dân tộc, trong
giai đoạn từ năm 1968 đến sau hòa bình lập lại năm 1975. Nơi họ sống là hậu
phương lớn cho một tiền tuyến lớn, nhưng đồng thời nơi đó cũng là một tiến
tuyến đầy khói lửa, cũng là một mặt trận đầy rẫy những hiểm nguy.
Các bạn ạ!
Đọc Chân trời mùa hạ của Hữu Phương, điều thích thú nhất của tôi là được hiểu hơn
về nơi tôi được sinh ra, về cuộc sống của nhân dân Quảng Bình yêu thương trong
thời kỳ chiến tranh ác liệt và đặc biệt con người Quảng Bình, con người ấy là
con người Việt Nam cũng là con người nhân loại trong hoàn cảnh và điều kiện cụ
thể đó. Ăn thì không đủ no nhưng vẫn "Thóc không thiếu 1 cân, quân không
thiếu 1 người”.
Những
người con Quảng Bình tất thảy đều yêu nước, yêu quê hương trong hoàn cảnh chiến
tranh ác liệt, tình yêu ấy được thử thách, càng biểu hiện rõ rệt, ngay cả ở
những người có nhiều mặt xấu như Sơn, cá nhân, cơ hội, đồi bại nhưng cũng đã đi
bộ đội, phục vụ chiến đấu, khi xuất ngũ cũng tham gia cải tiến sản xuất (dù với
động cơ mưu cầu địa vị). Độc đáo hơn, ngay cả 1 người tâm thần khủng hoảng,
muốn tìm đến cái chết như ông giáo Duẩn, cũng vẫn căm thù giặc và khi có cơ hội
đến, vẫn trực tiếp chiến đấu và lập được chiến công. Ngay cả người nhát sợ như
ông Thảo, lúc đầu suốt ngày ở trong hầm, làm gì cũng quanh quẩn bên chiếc hầm
nhưng sau cũng dũng cảm xông vào khỏi lửa cứu bàn ghế của trường học và hi
sinh.
Tác phẩm mang chất thơ tả cảnh vật quê hương
và lòng gắn bó với mảnh đất quê hương của con người. Những con người ở đây
trong hoàn cảnh chiến tranh ác biệt vẫn sống như những con người bình thường.
Họ vẫn có cuộc đời riêng, những nhu cầu riêng, tình cảm riêng bình thường của
con người như tình yêu, tình bạn, tình gia đình, hàng xóm, họ vẫn có đủ cả tính
tốt lẫn tính xấu, những cái cao quý và cả những cái tầm thường của con người.
Trong một người bình thường thì cái tốt nhiều hơn cái xấu nhưng không phải
không có một số ít người, ngược lại.
Đọc “Chân trời mùa hạ”, giúp cho chúng ta sẽ thấm nhuần được công lao của
biết bao thế hệ những người đã ngã xuống vì nền hoà bình của đất nước, nhất là
những người con đất Quảng Bình, một thế hệ sinh ra trong chiến tranh, lớn lên
cùng bom đạn ở dải đất miền Trung. Chiến tranh tại Việt Nam đã kết thúc nhưng
vẫn còn đó những câu hỏi về lẽ sống, về tình yêu, về nhân cách con người.
Cuốn sách
đang có tại Thư viện trường, mời các tới để đọc nhé. Hi vọng các bạn sẽ tìm
thấy những điều bổ ích ở cuốn sách này.
Hẹn gặp
lại các bạn trong những buổi giới thiệu sách lần sau nhé.